Những mụt măng gặp mưa, thi nhau nhú lên. Vài phút sau, má đã có một bao to cỡ 5 – 6 mụt, nặng trình trịch. Má kêu anh Hai chạy ra vác vô.
Mấy má con quây quần, lột vỏ rồi lấy dao xắt miếng ngâm muối. Chỗ măng non, ngon ngọt, má lấy dao hai lưỡi cắt lát, đợi nắng lên mang ra phơi làm măng khô. Phía dưới, má cắt cẩn thận, vuông vuông hình hạt lựu, làm món măng muối mặn.
Măng muối càng mặn bao nhiêu thì càng để được lâu. Những ngày khó khăn, tới giờ cơm chỉ cần mang hũ măng ra, lấy muỗng múc ra nửa chén ăn cơm, rưới thêm một miếng nước kho màu vàng cánh gián, ăn tới đâu thấm tới đó.
Cách muối măng của má cũng đơn giản. Sau khi ngâm nước muối, má rửa lại mấy nước nữa. Xóc qua một lần nước đun sôi để nguội. Xong thì xếp lớp đều cỡ 2 đốt ngón tay cho vào hũ.
Mỗi lớp xếp lên lại rải thêm miếng tỏi giã nhuyễn, miếng bột ngọt, mấy lát ớt xắt nhỏ. Lấy tay đè xuống cho nó ngấm gia vị. Khoảng 5 – 6 ngày sau, hũ măng trắng tươi, thơm mùi ớt, mùi tỏi đã dùng được.
Sau một buổi vật lộn với những bài tập ở trường, chúng tôi được má cho vô bếp. Đứa vo gạo nấu cơm, đứa nhóm bếp, đứa phụ má công việc lặt vặt. Hôm nào hái được thêm ít măng thì lại tiếp tục công việc bóc vỏ, cắt lát, ngâm muối.
Mâm cơm bê lên, 3 anh em tôi chạy ào tới. Anh Hai xới cơm, hai chúng tôi ngồi xúm xít vây quanh chờ tới lượt. Ba đi vào rẫy, mấy má con ngồi quây quần bên nhau. Em Út nhanh nhẹn, khệ nệ bưng hộp măng muối mặn của má ra. Cho vào chén, đổ thêm chút nước sôi để nguội cho đỡ mặn.
Trong chốc lát, nồi cơm hết veo. Vị mặn của muối, cộng thêm cay cay của ớt, thơm thơm của tỏi. Cơm nóng phà vào, kích thích vị giác đến lạ.
Má ngồi nhìn chúng tôi ăn cơm, ánh mắt hiền hậu. Gắp cho đứa này miếng thịt, đứa kia miếng cá. Má bảo cứ ăn đi, thịt cá má cũng kho cách ngày, trong khả năng gia đình thì má còn lo được.
Cả nhà động viên, an ủi nhau. Chắc đợi công việc người ta sắp xếp ổn hơn, má sẽ đi làm lại. Trong rẫy cũng tới mùa thu hoạch, cả nhà sẽ bớt lo lắng hơn về tài chính.
Măng muối mặn mùa mưa, kèm ít rau xanh quê nhà, lúc nào cũng là món ngon, rẻ và sạch. Những đứa con ở phố thị, chỉ cần cầm trên tay món quà quê của má thôi, đã rưng rưng khóe mắt. Trân trọng thêm những ngày mưa bão ở quê, có ba, có má quây quần. Anh chị em trêu đùa nhau cả buổi tối.
Xa rồi mới hiểu, cơm măng của má, luôn là món ngon nhất của mỗi đứa con xa nhà.