Sáng nay con gái nhỏ của tôi năn nỉ: “Mẹ cho con ăn mì tôm, xin mẹ!”. Nhìn ánh mắt long lanh của con, tôi chỉ còn cách gật đầu đồng ý. Bé vui sướng ngâm nga bài hát tự chế.
“Ngày xưa em ăn mì tôm
Ngày nay em ăn mì tôm
Muôn đời mình yêu mì tôm”.
Tôi làm cho con món mì bò quen thuộc. Mì trụng nước sôi, vớt ra cho ráo. Nấu nồi rau bồ ngót, nêm các gói gia vị vừa ăn. Tôi thích ăn mì với rau này. Xếp mì ra tô, trải thịt bò thái mỏng lên. Đổ nước rau vào. Hương thơm bốc lên nức mũi. Tô mì đủ sắc, màu vàng óng của sợi mì xếp lớp, màu xanh thẫm của rau, màu đỏ thịt bò vừa chín tới. Bữa sáng nhanh gọn mà thơm ngon đủ chất, thật vừa bụng hai mẹ con.
Mỗi lần ăn mì tôm, tôi lại nhớ về thời sinh viên nhiều kỷ niệm của mình. Hơn hai mươi năm trước, mì tôm chưa đa dạng như bây giờ. Bữa ăn thường trực của học trò nghèo chúng tôi là mì Hai con tôm. Cuối tháng chưa lĩnh lương thì có mì chế nước sôi qua bữa.
Đầu tháng nhận được tiền, tô mì tôm có thêm chút thịt, chút rau. Lâu lâu lãnh học bổng hay được thưởng, thì sang chảnh với mì xào thịt bò, ngon tê đầu lưỡi. Mì nước chán thì chuyển qua mì khô, chỉ cần trộn với gói sốt hay tí tương ớt là đủ. Ăn kiểu gì cũng ngon. Đến giờ, mỗi khi xào mì hay ăn lẩu, tôi vẫn chọn mì Hai con tôm huyền thoại này.
Càng về sau, thị trường mì càng phong phú với vô vàng hương vị, tha hồ lựa chọn. Mì tôm là món ăn nhanh, khi nhà hết thức ăn, khi cơn lười ập đến, khi cái bụng sôi réo trong buổi khuya làm việc.
Ai đã đi nước ngoài nhiều ngày, chưa nói đến nhiều năm, chắc sẽ hiểu được cảm giác khi thưởng thức đủ đầy ẩm thực nơi mình đến, bất giác thèm hương vị gói mì tôm quê nhà. Mì tôm còn là cứu cánh cho người dân trong những đợt thiên tai bão lũ.
Nhiều người cho rằng ăn mì không tốt cho sức khỏe. Nếu sử dụng vừa phải và tốn công một chút, thì ăn mì vẫn đủ dinh dưỡng mà không lo bị nóng. Tôi thường trụng mì qua nước sôi rồi mới chế biến. Luôn ăn kèm với rau. Nếu không nấu nước rau thì ăn nhanh với xà lách, cà chua. Không có tôm thịt tươi thì ăn kèm chà bông, trứng.
Tôi và con gái đã thử qua nhiều loại mì tôm của các nước, mì Hàn, mì Nhật, mì Indonesia, mì Thái. Mỗi loại đều có hương vị riêng. Nhưng không hẹn mà hai mẹ con cùng thích mì tôm Việt Nam. Dù là gói mì giấy Hai con tôm xưa cũ hay những gói mì thiết kế đẹp mắt sau này như Đệ Nhất, Lẩu Thái, Omachi… Mì Việt có sợi nhỏ, dai. Cộng thêm gói bột nêm thơm lừng khiến ai cũng thèm. Hơn nữa giá cả rất phải chăng so với mì ngoại.
Không chỉ mì tôm, mà trong lựa chọn mua sắm cho gia đình, tôi luôn ưu tiên hàng Việt. Hàng Việt Nam chất lượng không kém gì hàng ngoại, thậm chí nhiều thương hiệu đã định danh trên thị trường quốc tế. Dùng hàng Việt chính là ủng hộ cho người lao động xứ mình.
Những người ấy, có thể lạ có thể quen. Đó là người thân nơi quê nhà, quanh năm tảo tần bên đồng ruộng, mong sao trúng mùa được giá. Cũng có thể là bè bạn, xóm giềng đang làm việc nơi các nhà máy, khu công nghiệp, trông nhiều sản phẩm để tăng thêm đồng lương. Đó còn là cơ hội cho con cháu được tuyển dụng khi thị trường mở rộng.
Người Việt dùng hàng Việt. Chỉ hành động nhỏ thôi, lại mang nhiều ý nghĩa…